GIỚI THIỆU THÁNG 12 NĂM 2024
CUỐN SÁCH: TUỔI THƠ DỮ DỘI
Kính thưa quý thầy cô giáo, cùng toàn thể các em học sinh thân mến!
Chỉ còn hai tuần nữa thôi là sẽ đến ngày 22-12, ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam. Chắc hẳn trong mỗi chúng ta, khi nhắc tới ngày này, đều gợi nhớ đến hình ảnh của những anh bộ đội Cụ Hồ tươi trẻ đầy nhiệt huyết, hay các anh giải phóng quân, cô gái thanh niên xung phong trên mọi nẻo đường của các chiến trường, hay các bác lính trải đời giàu kinh nghiệm. Nhưng bên cạnh đó, chúng ta không thể không nhớ tới một bộ phận không nhỏ những người chiến sĩ cách mạng cho dù vẫn còn đang tuổi ăn, tuổi ngủ nhưng đã góp phần quan trọng trong công cuộc bảo vệ quê hương, giành lại độc lập cho tổ quốc. Đó chính là những người chiến sĩ thiếu niên anh hùng. Trong tâm trạng đầy tự hào ấy, thư viện trường THCS Hùng Thắng xin trân trọng giới thiệu đến thầy cô và các em cuốn sách “Tuổi thơ dữ dội” của nhà văn Phùng Quán.
Nguyễn Khắc Viện đã từng viết về tác phẩm như thế này: "Sách dày 800 trang mà người đọc không bao giờ muốn ngừng lại, bị lôi cuốn vì những nhân vật ngây thơ có, khôn ranh có, anh hùng có, vì những sự việc khi thì ly kỳ, khi thì hài hước, khi thì gây xúc động đến ứa nước mắt... Tôi chỉ mong làm sao cho tất cả các em thiếu nhi Việt Nam đọc được sách này". Quả thật, đây là một bộ sách kì vĩ, một công trình khổng lồ, một nguồn tư liệu lịch sử đáng quý, được nhà văn Phùng Quán viết trong 18 năm trời ròng rã.
“Tuổi thơ dữ dội” kể về cuộc đời chiến đấu hoàn toàn có thật của những chiến sĩ thuộc tổ trinh sát Trung Đoàn Trần Cao Vân, những chú bé chỉ mới trạc 13, 14 tuổi đời.
Sách được chia làm 8 phần, mỗi phần lại là một câu chuyện, kể về những người lính nhỏ tuổi khác nhau. Với tôi “Tuổi thơ dữ dội” là ước mơ, là bản thiên anh hùng ca và là khúc bi tráng của lớp trẻ Việt Nam trong công cuộc đấu tranh dành độc lập. Những cái tên như Lượm, Mừng, Quỳnh … những nhân vật thật đã đi vào lịch sử trở nên quen thuộc và gần gũi hơn bao giờ hết. Chiến tranh bao giờ cũng vậy, bi thương, đầy máu và nước mắt nhưng đôi lúc, dựa theo những dòng văn cảm xúc dạt dào, đầy hồn nhiên và giản dị như chính các bạn thiếu niên trong truyện, người đọc lại khẽ bật cười, khúc khích với những câu nói đùa vô tư, những cách suy nghĩ trẻ con vui đến lạ mà tác giả đã khéo léo đưa vào câu chuyện. Cười thì cười thật đấy nhưng chính chúng ta vẫn cảm thấy nhói đau, cay cay khóe mắt vì ẩn sâu bên trong những mẩu chuyện ngộ nghĩnh ấy, lại là sự thật bi thương đến đau lòng.
Riêng bản thân người viết, sau khi đọc xong tác phẩm này, đã bị ám ảnh suốt một quãng thời gian khá dài, bởi những câu chuyện quá thật, quá đỗi đau thương, quá xốn xang và quá lắng đọng trong tâm hồn. Nhân vật chính của câu chuyện, cậu bé Mừng, vì một lý do hết sức trẻ con, thật sự ngộ nghĩnh nhưng đồng thời cũng tràn đầy tình mẫu tử đó là đi tìm cây thuốc để chữa trị bệnh cho mẹ. Ngay cả trong chiến tranh, tình mẫu tử cũng được vẽ nên thật thiêng liêng và đẹp đẽ. Thế nhưng, mãi về sau, chỉ vì một chuyện hiểu lầm không đáng có, Mừng đã bị các anh chiến sĩ, những người đồng đội và ngay cả mẹ của mình nghi là Việt Gian. Có lẽ, khi đọc cuốn sách này, người đọc cũng không bao giờ quên được cái cảm giác cay cay khóe mắt khi đọc lại những lời trăn trối cuối cùng của nhân vật Mừng trước khi ra đi vào cõi vĩnh hằng: “Anh ơi, anh đừng nghi em là Việt Gian nữa anh hí!”.
Mỗi bạn học sinh chúng ta đang ngồi học tập nơi đây, có lẽ phải cảm thấy mình thật hạnh phúc, vì được sống, được yêu thương trong vòng tay bạn bè, thầy cô, cha mẹ. Nhưng những mảnh đời nhỏ bé, sinh ra và lớn lên trong thời kì chiến tranh loạn lạc, thì lại không may mắn như vậy. Số phận của mỗi con người đôi khi lại rất nghiệt ngã, có người sinh ra đã không còn cha mẹ, người khác lại bị ngược đãi đến cực cùng. Chúng ta đọc mà như cảm thấy chính mình bị thương tổn. Các bạn, cho dù mỗi người có một hoàn cảnh, một địa vị khác nhau trong xã hội, nhưng tất cả đều tin tưởng vào Đảng, vào Cách Mạng, tự hào về một Việt Nam anh dũng, kiên cường, căm ghét kẻ thù, giặc ngoại xâm, và hơn hết thảy, mọi trái tim đều hướngvề một lí tưởng sống cao đẹp: chiến đấu để giành lại mảnh đất thiêng liêng. Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ đã từng nghẹn ngào: “Tôi đã khóc, đã kiêu hãnh, tự hào, đau đớn trước “Tuổi thơ dữ dội”. Tuổi thơ với những khuôn mặt tràn trề sức sống, đáng yêu, bất khuất, quyết liệt …” Hay như những lời cảm nhận sâu sắc của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường: “Có một viên ngọc quý thời gian dành riêng để ban tặng cho con người là Tuổi Thơ. Viên ngọc nhiệm mầu, trong sáng nhưng quá mong manh, không thể tìm thấy lần thứ 2 trên đời. Và có một thế hệ người Việt chưa bao giờ được cầm viên ngọc trên tay. “Tuổi thơ dữ dội” của Phùng Quán được viết dành cho thế hệ đó. Hãy đọc để nhớ lại, để tự hào và để cầu nguyện cho những tuổi thơ sắp ra đời …”
Ngày 22-12, ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam, ngày mà cả nước ta nhớ về những con người đã làm nên Tổ Quốc, hãy cùng lắng mình cùng dòng người tưởng niệm, hy vọng tác phẩm “Tuổi thơ dữ dội” như một món quà mà Thư viện xin được gửi tới các thầy cô và các bạn. Hiện cuốn sách có tại Thư viện trường THCS Hùng Thắng, mời quý thầy cô cùng các em đón đọc!
Buổi tuyên truyền giới thiệu sách của thư viện xin tạm dừng tại đây, hẹn gặp lại quý thầy cô, cùng toàn thể các em tại thư viện nhà trường
Xin chân thành cảm ơn sự quan tâm lắng nghe của quý thầy cô cùng các em./.